Chương 160: Em làm vậy cũng là dỗ à?.
Tần Lệ Phong bị cô chọc tức đến cười ra tiếng: “Cái này mà cũng có thể tính là chứng minh được à?”
“Không tính à?”
“Tô Phương Dung, em đang đầu cơ trục lợi đấy.”
“Nhưng không phải anh đang rất hưởng thụ à?” Nói xong, cô tiến đến trước người anh, hôn anh một cái.
“Không đủ nhiệt tình…” Anh lẩm bẩm, giọng nói có chút khàn khàn.
“Thế nào mới xem như nhiệt tình?” Cô cười ra tiếng, ôm cổ anh: “Thế thì… tùy anh xử lí nhé?”
Tần Lệ Phong lắc đầu bật cười, véo má cô: “Em đang giả vờ ngoan ngoãn để lấy lòng đấy hả?”
Cô không phản bác: “Không phải anh nên thấy kiêu ngạo à?”
“Hả?”
Cô thở dài một tiếng: “Em đang dỗ anh đấy.”
“Thế này cũng là dỗ à?”
“Không thì thế nào nữa?”
“Anh cảm thấy… Em cởi quần áo, lại nhảy một bài thì có sức mê hoặc hơn ấy.” Anh hất hàm, nửa đùa nửa thật.
Tô Phương Dung lườm anh một cái: “Còn có tâm tình đùa giỡn thì xem ra là anh hết giận rồi.” Cô đứng dậy: “Em đi dọn dẹp bên ngoài đã.”
“Không được đi.” Anh mở miệng gọi cô lại.
“Tần Lệ Phong anh đừng bày trò nữa.”
“Anh không bày trò.”
“Không bày trò thì sao lại ngang ngược không nói lý lẽ như thế?”
“Em có ý kiến hả?”
“Có.”
“Vậy em khiếu nại đi.”
“…” Tô Phương Dung dở khóc dở cười, mỗi lần anh như vậy cô cũng rất bất bắc dĩ.
Cô lắc đầu, xoay người chuẩn bị rời đi.
“Tô Phương Dung.”
“Lại làm sao nữa?” Cô nghiêng đầu sang chỗ khác, liếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662056/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.