Chương 114
Nghe vậy, Tô Phương Dung cũng gật đầu nhưng lại đầy suy tư.
Cô nghiêm túc nhìn vào tài liệu mà anh viết, từng câu từng từ đều rõ ràng, từng nét chữ đều ngay ngắn.
“Anh cũng biết làm báo cáo thị trường à?”
Cô có phần ngạc nhiên.
Tần Lệ Phong nhìn tài liệu trong laptop, gật đầu, vừa làm vừa nói: “Tôi cũng đi lên từ bậc thấp như em mà.”
“Ừ.” Tô Phương Dung gật đầu, cô cứ tưởng anh là con cưng của trời chứ nào có biết anh cũng từng trải qua những chuyện như vậy.
“Định đi đâu?”
Tần Lệ Phong đóng laptop lại hỏi.
“Về nhà.” Tô Phương Dung đáp.
“Đi với tôi đến một nơi.” Anh nói rồi liếc nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
“Đi đâu?”
Tô Phương Dung khó hiểu hỏi, phong cảnh phía ngoài kia có chút quen thuộc: “Không phải anh định về nhà họ Tần đấy chứ?”
Cô kinh ngạc hỏi.
“Ừ.” Tần Lệ Phong gật đầu, mắt nhìn ra xa xăm.
“Vậy có phải không thích hợp lắm không?”
Tô Phương Dung xoa xoa huyệt thái dương, bản thân có chút e ngại căn nhà chẳng có hơi ấm đó.
“Chẳng có gì là không thích hợp cả.” Tần Lệ Phong khoanh tay, mắt nheo nheo, bình thản đáp.
Chẳng mấy chốc xe đã đến nhà họ Tần.
Tài xế mở xa cho Tần Lệ Phong, hai người cùng nhau xuống xe.
Tô Phương Dung đứng cạnh Tần Lệ Phong ngẩng lên nhìn, nhà họ Tần vẫn giữ nguyên sự sang trọng như trước đó, cả hai cùng nhau vào nhà.
Ngọc Vân ngồi bên cạnh chiếc dương cầm ở phòng khách, đôi tay lướt nhẹ trên những phím đàn, tấu lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ho-voi-chong-phuc-hac/1662010/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.