Không khí năm mới ở nhà vô cùng náo nhiệt. Đêm giaothừa, Thời Tiêu thức đến hai giờ sáng nên mùng một Tết ngủ đến tận mười rưỡimới tỉnh. Diệp Trì nằm bên cạnh giờ đã không thấy bóng dáng đâu. Thời Tiêu vộivàng chạy vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, chải đầu thật nhanh rồi thay quầnáo xuống nhà. 
Tra là do Diệp Trì chuẩn bị, khác hẳn với phong cáchhàng ngày của Thời Tiêu: áo len màu đỏ, quần nhung màu trắng với những n 
p gấp nhỏ, mặc vào trông vừa đẹp vừa thời trang. ThờiTiêu để tóc xõa, mái tóc dài, đuôi tóc uốn lọn sóng, trông rất đẹp mà tự nhiên,cô đi dép bông hình con dê của An An rồi chạy ra khỏi phòng. Vừa xuống đến cầuthang, cô chợt khựng lại. 
Chắc là vì nghe thấy tiếng động nên tất cả mọi ngườiđang ngồi trong phòng khách đều đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn cô. Ngoài bố mẹchồng, vợ chồng Diệp Sinh, Diệp Trì còn có Hồ Quân, Hồ Đình Đình, và còn cả… 
Thời Tiêu ngẩng đầu nhìn, ngồi bên cạnh Hồ Đình Đìnhlà Hứa Minh Chương. Ánh mắt Thời Tiêu vô tình chạm vào ánh mắt anh, ký ức chợtùa về, nhưng lúc này không còn ấm áp mà lạnh lẽo như băng. Thời Tiêu có thể cảmnhận thật rõ ánh mắt chứa đầy oán hận hay một cái gì đó khác nữa của Hứa MinhChương. 
Cô vô thức cắn chặt môi. Diệp Trì đến bên, nhìn cô từđầu đến chân rồi hài lòng gật đầu, nắm tay cô đi xuống phòng khách. 
Bà Diệp mỉm cười khen: “Tuổi trẻ thật là thích, TiêuTiêu nhà ta ăn mặc thế này trông càng xinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259839/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.