Từ Tam Á trở về cũng đã sắp hết năm, cơ quan Thời Tiêubắt đầu phát thưởng cuối năm. Mặc dù Thời Tiêu mới đến chưa đầy một tháng nhưngcũng được “vụ mùa lớn”. 
Thời Tiêu cũng cảm thấy hơi phấn khởi, lúc trước làmviệc ở bộ phận kế hoạch hóa gia đình, đã chẳng có màu mè gì thì thôi, đến Tết,quà cáp người ta phát cho bạn toàn là những thứ người khác đã chọn chán chê rồicòn thừa lại, đâu có gi 
ng như bây giờ, Thời Tiêu chẳng phải bận tâm chuyệngì, thậm chí còn có người mang đến tận nhà cho cô. 
Nhưng sau khi kích động, Thời Tiêu thực sự có chútlúng túng. Chỗ “củi gạo dầu muối” này, nhà cô thực sự không dùng hết. Anh chàngDiệp Trì cực kỳ kỹ tính, gạo phải ăn có chất hữu cơ, rau phải là loại không cóchất hóa học gây hại, dù sao, những đồ ăn này đều do Tiểu Lưu cách mấy ngày lạicho người mang đến. 
Trừ phi thật cần thiết, nếu không Diệp Trì chẳng baogiờ đụng đến những thứ người khác mua. Nói thật lòng đúng là rất ngon. ThờiTiêu vốn không phải là người kén ăn, nhưng ăn quen gạo ở nhà rồi, cô bỗng thấygạo của nhà ăn khó nuốt, thói quen đúng là một điều đáng sợ! 
Nhìn đống đồ ngồn ngộn này, Thời Tiêu nhíu mày, đămchiêu suy nghĩ nên làm thế nào? Chị Điền liền nhiệt tình nói: “Thời Tiêu à, látnữa lãương nhà chị lái xe đến, hay là để anh chị chở giúp em về nhà nhé!” 
Chị Điền này cũng ranh mãnh lắm, ai chẳng biết ThờiTiêu hiện giờ là chị dâu của phó thị trưởng, là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259838/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.