Thời Tiêu vừa ra khỏi tòăn phòng thì Diệp Trì gọi điệnđến: “ Anh đang bị tắc đường, em đợi anh một lát nhé! Ngoan nhé...” 
Thời Tiêu cúp máy, đi bộ chậm rãi dọc bên lề đường.Đang là giữa mùa đông, bầu trời hôm nay lại âm u, mới hơn năm giờ chiều mà trờiđã tối sầm rồi. Thời Tiêu kéo cao cổ áo, cái lạnh bên ngoài khiến cô rùng mình.Vừa đi đến đầu đường, chiếc Land Rover màu đen quen 
thuộc từ đằng sau chạy đến, dừng bên cạnh cô. Cửa xemở ra, Lục Nghiêm từ trên xe bước xuống, đứng trước mặt Thời Tiêu, nhìn cô bằngánh mắt dò xét hồi lâu: “ Hóa ra hôm ấy cô không nói đùa, cô đã kết hôn thật,nhưng tôi không tin cô giống như những gì mà Minh Chương nói!” 
- Như thế nào? 
Thời Tiêu đột nhiên bật cười, lửa giận và sự ấm ức baonhiêu năm nay tích tụ trong lòng bỗng bùng lên: “ Ham hư vinh đúng không? Anhcó thể nói cho Hứa Minh Chương biết, tôi đúng là cực kì ham hư vinh, hơn nữachồng tôi có thể làm thỏa mãn lòng tham ấy của tôi, sau này bảo anh ta tốt nhấtcứ coi như chưa từng quen biết tôi, đừng để lòng tham hư vinh của tôi làm vấybẩn sự thanh cao của anh ta!” 
Lục Nghiêm gãi đầu: “ Thời Tiêu, tôi không có ý đó,tôi...” 
Còn chưa nói hết thì tiếng phanh xe chói tai đã cắtngang lời anh. Diệp Trì từ trên xe bước xuống, đưa một cánh ta ra kéo Thời Tiêuvào lòng, hướng ánh mắt sắc lạnh vào Lục Nghiêm. 
Lục Nghiêm đột nhiên cảm thấy có một áp lực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259837/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.