Cô cúp điện thoại, anh cũng vừa lúc đi vào: "Mới có một ngàn vạn, đã khiến nhà họ Hoa tự gϊếŧ lẫn nhau rồi?"
Anh biết rõ đây là loại con gái hám giàu, gả cho anh, chỉ vì tiền.
Cô kinh ngạc, sau đó lập tức khôi phục lại sự bình tĩnh : "Tiền chính là một ác ma, có thể mê hoặc nhân tâm, khiến cho người ta mất đi nhân tính và tình thân, biết làm sao được?"
"Cô chẳng lẽ không yêu tiền?" Anh nói giọng trào phúng, vẻ mặt khinh bỉ.
“Yêu chứ! Sinh ra trong thế giới ham muốn vật chất này, không có tiền nửa bước cũng khó đi. Ai nói mình không ham tiền, đó chính là giả dối.” Hoa Hiểu Bồng thản nhiên, không chút do dự nói
Cô quả thật cần tiền, sở dĩ cô đồng ý thay chị gả vào, chính là vì để có tiền chữa bệnh cho em trai.
Cô trực tiếp như vậy làm cho Lục Cẩn Ngôn hơi kinh ngạc, anh thích cô thẳng thắn, nhưng vẫn chán ghét và khinh bỉ: "Tôi cho riêng cô một trăm triệu, cô cuốn gói cút xéo khỏi đây, thế nào?"
Được!
Ở trong lòng Hoa Hiểu Bồng trả lời.
Cô rất tình nguyện làm như thế, đừng nói là một trăm triệu, dù chỉ có một ngàn vạn, cô cũng đồng ý.
Một ngàn vạn chữa bệnh cho em trai là dư sức.
Cô cũng không cần ở đây bị Tu La Ma Vương ức hiếp.
Nhưng cô biết rõ, chuyện này anh ta không làm chủ được.
Hôn ước này là do ông cụ nhà họ Lục đích thân định ra, nghe nói còn viết trong di chúc, anh ta căn bản không có quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864000/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.