Hi Văn liên tục cọ cọ bầu ngực căng tròn của mình vào cánh tay lão ta, khiến dục vọng trong người ông ta tuôn trào. Đôi mắt lão ta cứ nhìn vào khe ngực cô ta không rời, trong lòng không khỏi thòm thèm.
" Trần tổng, ngài mau mau xử lý hắn đi! Văn Văn tối nay sẽ phục vụ ngài thật tốt!" Hi Văn lại tiếp tục nói.
" Con điếm khốn kiếp này! Mày còn đang mang thai..." Lưu Phi Phàm đôi mắt đỏ ngầu, hắn nằm lăn dưới đất không chịu được mà mắng cô ta. Chỉ có điều còn chưa nói hết, Hi Văn đã đá một cước vào mặt hắn rồi.
" Trần tổng, ngài xem hắn đang mắng người ta kìa, thật không thể chịu nổi mà!" Cô ta nhõng nhẽo kéo tay ông ta vờ khóc lóc.
" Cái thằng khốn này! Người đâu, mang hắn ra ngoài đi, xử lý cho đẹp mắt vào!" Lão già liền lên tiếng nói.
Lời vừa nói xong, đã có hai ba người đàn ông to con đi vào lôi xềnh xệch Lưu Phi Phàm ra ngoài. Bên ngoài, bọn chúng tay đấm chân đá, đánh hắn như một cái đầu heo.
" Bốp Bốp!"
" Đ...đừng...đừng đánh nữa mà!" Lưu Phi Phàm đau đớn cầu xin, giọng nói đứt quãng.
" Ai bảo mày ngu ngốc, cứ thích chọc người khác hả! Ngu thì chết chứ bệnh tật gì!" Một tên mặt mày hung hăng nói, hắn thích thú khi được đánh người.
Mặc kệ hắn van xin, bọn người kia vẫn đánh hắn không hề nương tay, đến khi hắn nằm bất động dưới đất, bọn người bặm trợn kia mới bỏ đi. Lưu Phi Phàm cả người đầy máu tươi, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chap-va-cuc-cung-bao-boi-cua-tong-tai/1848523/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.