Vũ Minh Nguyệt có điên mới tin anh, cô rút chân lên ghế, né tránh con sư tử đáng sợ. Lệ Tử Sâm thấy cô nhút nhát như thế, anh liền nắm cánh tay cô lôi xuống ghế. Vũ Minh Nguyệt mất đà, cô thuận thế mà lao vào lòng anh.
" Ah, Tử Sâm anh làm gì vậy?" Cô hốt hoảng kêu lên.
" Cho em sờ Tử Kỳ thử một chút, nó cũng không đáng sợ lắm đâu!" Lệ Tử Sâm đáp. Anh kéo tay cô vuốt ve bộ lông trắng muốt của con sư tử, Vũ Minh Nguyệt sợ đến nỗi nhắm tịt cả mắt.
" Không muốn, không muốn đâu! Anh mau buông em ra đi!" Vũ Minh Nguyệt liên tục lắc đầu nói.
" Minh Nguyệt, thử mở mắt ra đi! Tử Kỳ sẽ không làm đau em, nó biết em là chủ của nó mà!" Lệ Tử Sâm lại cố khuyên nhủ cô.
Vũ Minh Nguyệt cảm nhận được Tử Kỳ cũng không cắn mình, cô từ từ mở mắt ra, bàn tay cũng mạnh dạn hơn chút mà vuốt đầu nó. Tử Kỳ thật sự nghe lời, nó ngoan ngoan cho cô vuốt, còn để lộ ra gương mặt vô cùng thoải mái.
" Whoa, nó đúng là không cắn em thật này! Cái bộ dáng nhe nanh múa vuốt ngày hôm qua của ngươi đâu mất rồi? Sao bây giờ lại ngoan như mèo con vậy?" Vũ Minh Nguyệt nghịch ngợm hỏi nó.
Tử Kỳ đáng yêu dụi dụi vào chân cô, giống như nó đang xin lỗi cô vì sự lỗ mãng hôm qua của mình vậy. Vũ Minh Nguyệt cũng không còn sợ như lúc đầu, cô bây giờ có thể vui vẻ đùa giỡn với Tử Kỳ rồi.
Buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chap-va-cuc-cung-bao-boi-cua-tong-tai/1848522/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.