"Nếu nó không có độc, vậy chắc chắn là nó cũng có vấn đề khác, bằng không tại sao lại có nhiều người gặp vấn đề sau khi dùng thuốc như vậy?"
"Ông chủ Tề cũng đang nghi hoặc về vấn đề này đúng không?" Hạ Phương nhếch môi, nở nụ cười luời biếng lại tà tứ rồi nói.
Ánh mắt Tề Đông Thăng sâu hơn: "Đúng vậy, không biết cô Hạ có thể giải đáp thắc mắc cho tôi không?"
"Đương nhiên là được..." Hạ Phương khẽ hếch cằm, mỉm cười nói: "Bởi vì trong phương thuốc này, tôi chỉ viết những dược liệu cần dùng, nhưng vẫn còn cái khác tôi chưa viết vào."
"Chắc ông chủ Tề cũng nhìn ra, trong phương thuốc này có rất nhiều vị thuốc mang độc tính, nhưng tất cả các vị thuốc trong đó lại kiềm chế nhau, khi kết hợp lại thì thành không có độc. Nhưng suy cho cùng độc dược vẫn có dược tính mạnh và khá bá đạo, người bệnh sức khỏe kém dùng vào dễ gặp vấn đề. Cho nên, vẫn cần thêm một vị thuốc để trung hòa những dược liệu có dược tính mạnh, làm bay hơi độc tính trong những dược liệu đó, để thuốc phát huy được hiệu quả tốt nhất."
Những lời Hạ Phương nói làm Tề Đông Thăng nheo mắt, trong đầu không ngừng tìm kiếm vị thuốc có khả năng kết hợp cùng.
Nhưng, ông ta nghĩ một lúc vẫn chưa nghĩ ra.
Thực ra, khi lấy được phương thuốc, ông ta cùng các nghiên cứu viên ở sở nghiên cứu bọn họ đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3479525/chuong-510.html