Chắc chắn là Tề Đông Thăng tin.
Nhà họ Tề là gia tộc làm nghề y lâu năm, trong gia tộc dù là người không phải bác sĩ, người già đến bảy tám mươi tuổi, hay đứa trẻ bốn năm tuổi thì đều có sự hiểu biết nhất định về dược lý.
Những dược liệu này kết hợp với nhau có độc tính hay không, người khác có thể không biết, nhưng Tề Đông Thăng biết.
Ông ta có thể khẳng định, thuốc này không có độc.
Không những không có độc, trái lại còn là phương thuốc tốt ngàn năm có một, dùng trong điều trị các loại vết thương, không chỉ có thể làm vết thương nhanh lành, lại còn không để lại sẹo, hiệu quả cực kỳ tốt.
Nếu không ông ta đã chẳng kích động như vậy, ông ta đã mua nó ngay lập tức rồi về nghiên cứu.
Ông ta là người thừa kế tương lai của gia tộc, ông ta vẫn luôn nghiên cứu y học, những phương thuốc cổ này, gia tộc bọn họ từng có không ít, nhưng bởi vì rất nhiều phương thuốc còn sót lại đều không còn hoàn chỉnh và không đầy đủ, cho nên ông ta đã nghiên cứu nhiều năm mà vẫn chưa nghiên cứu rõ.
Tề Đông Thăng với anh trai của Tô Tử Nguyên là bạn bè, hôm đó trùng hợp là Tô Tử Nguyên thấy không khỏe nên tới đây đổi thuốc.
Ngay lúc cô ta đổi thuốc xong chuẩn bị đi về, thì gặp Triệu Nhược Văn, sau đó cô ta liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3479524/chuong-509.html