"Quả nhiên chị dâu vẫn là người tốt nhất, hu hu, em hạnh phúc quá..." Lăng Nhất Nam kích động cầm lấy cái túi, rồi vui vẻ mở ra.
Khi nhìn thấy bên trong có hai bát cháo, nụ cười trên gương mặt cậu ấy hơi tắt.
"Chị dâu có tâm thật đấy, biết chú hai không có khẩu vị nên chị ấy chuẩn bị cả cháo cho chú ấy nữa, ha ha..."
Tư Thành cong môi, lại thêm một đứa em ngu trung với vợ anh...
...
"Phương bảo bối, em tới rồi à..."
Bên Ngụy Thung, mẹ cô ấy dẫn Kha Kha ra ngoài ăn cơm rồi, trong phòng có một mình cô ấy chán chết à, cô ấy đang nằm trên giường chơi điện thoại, thấy cửa phòng bệnh được đẩy ra, cô ấy kích động ngồi dậy ngay.
"Em siêu quá, sau khi dùng thuốc của em, hôm nay ngủ dậy, chị cảm thấy toàn thân đều thoải mái, có kiểu cảm giác được sống lại sau khi chết ấy."
"Biết mình tìm được đường sống trong chỗ chết là tốt." Hạ Phương bỏ túi đồ ăn xuống bàn, lười biếng nói: "Chị phải kiềm chế một chút, miệng vết thương của chị mà rách ra lần nữa, thì sau này sẽ để lại sẹo đấy."
Ngụy Thung cứng người, không dám động đậy linh tinh nữa.
Cô ấy là dancer, nếu lưng mà có một vết sẹo dài thì sau này sao mà nhảy múa được?
"Ngoan ngoãn ngồi nghiêm chỉnh, ăn cơm." Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3463158/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.