Hạ Phương miễn cưỡng cười một cái: "Chị cũng không kém, dựa vào Lục Anh Đường, lấy được tư cách tham gia cuộc thi nhảy, rồi lại xưng là học trò của Ngụy Thung, cho dù nhà họ Hạ và nhà học Lục không còn thì cũng không ảnh hưởng được tới chị."
"Em..."
Rõ ràng là Hạ Phương đang châm biếm cô ta là đồ vô lương tâm, nhà họ Hạ rơi vào kết cục như này, thế mà cô ta chẳng thèm về nhà.
Nhưng nghĩ đến việc ngày mai mình phải tham gia cuộc thi nhảy, hơn nữa còn nổi bật trên cuộc thi nhảy, cô ta sẽ đè bẹp Hạ Phương, Hạ Oanh Oanh lại kìm được cơn giận.
"Hạ Phương, chúng ta cứ chờ xem!"
Cả buổi sáng, Hạ Phương đều tập luyện trong phòng tập nhảy chuyên dụng của Ngụy Thung.
Mãi đến hơn mười một giờ, cô mới đi tắm rồi thay quần áo đi xuống lầu.
Vừa khéo Tư Thành cũng gửi cho cô một tin nhắn, nói rằng anh tới rồi.
Hạ Phương bước nhanh chạy xuống lầu, quả nhiên nhìn thấy Tư Thành đang đỗ xe ở đằng kia.
Mở cửa ra lên xe, Hạ Phương nghi hoặc nói: "Không phải anh bảo sẽ cho người tới à?"
"Trùng hơp anh cũng phải đến bệnh viện thăm một người, nên anh tự tới đây luôn." Tư Thành mỉm cười, sau đó anh lại gần cổ Hạ Phương rồi hít sâu một hơi: "Huống hồ, vợ anh vất vả như này, đương nhiên anh phải luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3463157/chuong-499.html