“Đây không phải là yêu.” Sở Lâm Xuyên lạnh lùng cười: “Cô mặt dày hèn hạ, muốn chiếm đoạt thứ không thuộc về mình.”
Sở Lâm Xuyên đang suy nghĩ phải xử lý người phụ nữ này thế nào thì nghe thấy bên ngoài truyền tới tiếng gõ cửa.
Tiêu Minh dẫn theo hai vệ sĩ cường tráng đi vào, khi thấy cánh cửa trên mặt đất, hơi sửng sốt rồi nhanh sải bước về phía trước, liếc nhìn người phụ nữ trên đất, nói với Sở Lâm Xuyên: “Cậu ba.”
Sở Lâm Xuyên khẽ gật đầu: “Anh hai bảo cậu tới xử lý người phụ nữ này?”
Tiêu Minh gật đầu: “Đúng vậy.”
“Anh ấy định xử lý như nào?” Sở Lâm Xuyên hơi nghi hoặc hỏi.
Người này đã bị đánh thành như vậy, vừa rồi nếu không phải đột nhiên Hạ Phương xông vào, không chừng Tư Thành đã giết người rồi.
Lúc này gọi Tiêu Minh tới đây, chỉ sợ người phụ nữ này lành ít dữ nhiều.
“Cậu ba yên tâm, chúng tôi sẽ nối lại xương tay chân rồi đưa tới đồn cảnh sát.” Tiêu Minh bình tĩnh cười, nói: “Loại phụ nữ này không đáng làm bẩn tay cậu Thành.”
Sở Lâm Xuyên thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: “Vậy thì tốt, đi đi.”
Nên vậy, loại phụ nữ như An Nina phải bị pháp luật trừng phạt, căn bản không cần Tư Thành ra tay.
Sở Lâm Xuyên cũng không phải lo lắng cho an nguy của An Nina, anh ấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409382/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.