Đúng vậy, cô như có sẵn một bản vẽ trong đầu vậy, mỗi lần hạ bút xuống đều chuẩn xác vẽ được thứ cần vẽ, nhanh đến khó tin, không có chút nét thừa nào cần xóa đi.
Hình ảnh này khiến Tô Tử Ninh nhìn mà sững người.
Cô ấy vẫn luôn biết Hạ Phương rất giỏi, nhưng so với tận mắt chứng kiến thì lại là một chuyện khác.
Hơn nữa không phải sếp Phương đang vẽ bản thiết kế cho bộ lễ phục giá trên trời đó sao? Sao mà...
"Rót cho tôi cốc nước đi, chuẩn bị tan làm rồi đây", Hạ Phương ung dung lên tiếng, động tác trên tay không nghỉ.
Tô Tử Ninh không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng xoay người đi rót một cốc nước đến.
Chỉ mất có vài phút mà bản vẽ dưới tay Hạ Phương đã đến bước hoàn thành cuối cùng.
Cô thả bút trong tay xuống, cầm ly nước lên uống một hớp, sau đó vươn vai giãn cơ, cô nhìn Tô Tử Ninh nói: "Ngạc nhiên lắm đúng không, thắc mắc tại sao tôi không vẽ thiết kế lễ phục?"
Tô Tử Ninh bị đoán được suy nghĩ, mặt hơi ửng hồng, gật đầu đáp: "Đúng ạ, sếp Phương tăng ca đến giờ này, em cứ tưởng..."
Hạ Phương lười biếng nghiêng đầu, nhìn Tô Tử Ninh rồi nở nụ cười tinh nghịch: "Lúc xế chiều thì đúng là đang vẽ bộ lễ phục đó, nhưng đến bảy tám giờ tối tôi đã vẽ xong rồi".
Tô Tử Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409243/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.