Lẽ nào trong tay cô có trữ sẵn nhiều kim cương sẵn nhiều kim cương như vậy?
Chuyện này rõ ràng là không thể nào, hoặc chẳng lẽ cô có quan hệ lớn mạnh, có thể cung cấp nhiều kim cương như vậy trong thời khắc mấu chốt?
Thấy Sở Lâm Xuyên cau mày sốt ruột không thôi, Hạ Phương cũng ý thức được thái độ của mình hình như bình thản quá.
Thế là cô ho khan hai tiếng rồi cười nói: "Vậy sếp Xuyên cứ bảo phòng vật liệu thương lượng với bên kia tiếp thử nhé? Xem có thể dùng cách thức khả thi nào khác để cung cấp hàng trong vòng một tuần tới được không".
Sở Lâm Xuyên có chút ngạc nhiên Hạ Phương, vậy là do sếp Phương của bọn họ phản ứng chậm, bây giờ mới bắt đầu ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, mới bắt đầu lo lắng rồi đó hả?
Nhưng mà vẻ mặt này của cô... Thấy thế nào cũng không như đang sốt ruột, thậm chí còn giống như vì muốn phối hợp với sự lo lắng của anh ấy mà cố tình giả vờ như vậy...
Hạ Phương cũng cảm thấy vẻ mặt của mình không đúng lắm, lập tức thu nụ cười lại, trầm giọng nói: "Nhưng anh cũng nói rồi, bên Lệ Minh Nhã có quan hệ mật thiết quá, chúng ta muốn mua kim cương e là rất khó. Anh trước tiên cứ tiếp tục thương lượng với phía bên kia xem thử, cố gắng đặt được đơn hàng, cũng cần phải giải quyết vấn đề kim cương này trong vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409244/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.