Hắn thậm chí còn không biết tại sao mình lại đến đây.
Cũng không biết Ngụy Thung có còn ở nơi này không. Tóm lại là từ khi nhìn thấy Ngụy Thung, tinh thần hắn cứ khó hiểu thế nào.
"Thật ạ?", Kha Kha hớn hở hỏi lại, thấy Tần Hách vươn tay thì vui vẻ nắm lấy, đợi hắn dẫn đi mua đồ.
Nhưng vừa đi được mấy bước, cô bé lại lắc đầu, chủ động buông tay ra: “Hông được, mẹ dặn cháu hông được đi với người lạ”.
Rồi lại bắt đầu xoắn xuýt, rầm rì nói: “Nhưng mà... cháu gặp chú đẹp trai mấy lần rồi, chú còn giúp cháu nữa”.
Rõ ràng là rất muốn đi cùng Tần Hách nhưng lại nhớ lời mẹ dặn, sợ làm trái sẽ khiến mẹ buồn.
Cô bé còn quá nhỏ để hiểu nguy hiểm là gì, chỉ cảm thấy rất thích chú này, muốn đi cùng chú cơ.
Bộ dáng đáng yêu của Kha Kha làm Tần Hách bật cười.
Nhưng nghĩ lại, cảm thấy con bé cũng không sai.
Lỡ như cứ nhắm mắt đi theo ai đó thì có bị bán đi cũng không hay.
Một đứa bé ngoan ngoãn đáng yêu thế này, có ai lại không thích cơ chứ?
"Không sao hết, nếu vậy thì cháu muốn ăn gì cứ nói cho chú, chú sẽ đi mua, còn cháu ở đây đợi chú, như vậy được không?", Tần Hách lại ngồi xổm xuống hỏi.
"Được ạ?", Kha Kha đang mặt mặt bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409122/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.