Kha Kha cứ thế chơi đùa trên hành lang của bệnh viện, liên tục trượt tới trượt lui.
Vì lời của Hạ Phương nên cô bé không dám đi xa, cũng không dám đi quá nhanh, đặc biệt là khi gặp người đi qua, cô bé sẽ ngoan ngoãn dừng lại, rất hiểu chuyện.
“Không ngờ là em lại thích trẻ con thế đấy”, Tư Thành đi ra từ phòng vệ sinh thì thấy Hạ Phương đang chơi đùa vui vẻ với cô bé.
Hạ Phương quay sang cười với anh: “Trẻ con là ngây thơ nhất, sao lại không thích chứ?”
Tư Thành tiến lên ôm lấy eo cô, tựa cằm lên vai cô, trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên ý cười, anh dịu dàng nói khẽ bên tai cô: “Đúng thế, đáng yêu giống em vậy”.
Hạ Phương: ???
Anh nghiêm túc đấy à?
Nói cô đáng yêu?
Đó là cô trước khi hôn nhân của bố mẹ xảy ra vấn đề thôi?
Hạ Phương nhìn Tư Thành với vẻ khó hiểu, người đàn ông này còn trẻ mà mắt đã mờ rồi à?
Tư Thành tỏ vẻ vô tội chớp mắt, giọng điệu quyến rũ chứa đựng hàm ý trêu chọc: “Sau này chúng ta cũng sinh một đứa nhé?”
Hạ Phương gần như đẩy Tư Thành ra trong vô thức, giữ khoảng cách nửa mét với anh.
Phát hiện ra bản thân quá kích động, phản ứng quá dữ dội, cô lại ho khan che giấu tâm trạng bất an của mình: “Vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409102/chuong-169.html