Nói đến đây, chú Điền hừ lạnh: “Tôi nhớ lúc cậu ai đi, cô ba còn khóc lóc làm ầm lên với ông chủ, bây giờ nói thế này, ai biết có phải cô vừa ăn cướp vừa la làng không?”
“Chú Điền nói thế có nghĩa thừa nhận anh Hai là kẻ gian à?”, Tư Thành đúng lúc chen vào một câu.
Chú Điền cau mày: “Cậu sáu, tôi chỉ đang nói ví dụ thôi. Mọi người vì một người ngoài mà bắt tay nhau đối phó tôi khiến tôi rất đau lòng”.
Tư Thuỵ Mai bật cười: “Ồ, ha ha, ông nói thế là cho rằng tôi thật sự không có chứng cứ à?”
Dứt lời, bà ta vỗ tay, phía sau lập tức có hai người đàn ông trẻ tuổi tiến lên, đặt một đống đồ linh tinh xuống trước mặt chú Điền.
Thấy thứ đó, chú Điền trợn to mắt, vô cùng hoảng sợ: “Đây là thứ gì vậy? Các người cho rằng đến phòng tôi tìm bừa thứ gì đó là có thể bôi nhọ tôi à?”
Tư Thành nhướn mày: “Ông còn chưa xem đã nói là lấy ra từ phòng mình, chứng tỏ ấn tượng của ông với thứ này rất sâu sắc”.
Sau đó, Tư Thành bảo Tư Trường Thịnh mở những thứ đó ra xem, không ngờ đó lại là một xấp thư.
Mà người trao đổi thư là cô năm đã qua đời của nhà họ Tư.
Nên là chú Điền này thông đồng với cô Năm.
Sau khi đọc xong mới phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409017/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.