“Đương nhiên rồi!”, Tư Trường Thịnh và Tư Thuỵ Mai đưa mắt nhìn nhau, sau đó nhìn về phía chú Điền bằng ánh mắt sắc bén: “Người đâu, đưa chú Điền đến phòng giam trông chừng cẩn thận, tôi sẽ đích thân thẩm vấn”.
Sau đó ông ta còn bổ sung: “Chú Điền, ông cứ yên tâm, trước khi bố tôi tỉnh lại, tôi sẽ không lấy mạng ông, nhưng nếu ông không biết điều thì sẽ phải chịu khổ nhiều đấy”.
Sau khi chú Điền bị đưa đi, Tư Trường Thịnh và Tư Thuỵ Mai cung kính đi tới bên cạnh Hạ Phương, hỏi cô tình trạng ông cụ thế nào.
Hạ Phương cất lời: “Kim của chú Điền đâm vào người tại thời điểm đó không có tác dụng gì cả, yên tâm đi, ông cụ sẽ không sao”.
Dù hai người đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà…
Dường như cả hai đều nhìn thấy điều gì đó trong mắt đối phương.
Hạ Phương vờ như không thấy, sau khi dặn dò Tiết Vân Thâm một vài chuyện thì cùng Tư Thành rời khỏi nhà họ Tư.
Trên xe, sắc mặt Tư Thành không được dễ nhìn cho lắm, anh lạnh lùng nói: “Em cảm thấy chuyện này do chú Điền và anh Hai làm sao?”
Hạ Phương cười nói: “Chẳng phải anh bảo Tư Thuỷ Mai dẫn người đi tìm những chứng cứ kia à?”
Tư Thành hỏi: “Sao em biết?”
“Tư Thuỵ Mai có thông minh đến mấy cũng không thể nghĩ rằng chú Điền sẽ để nhiều chứng cứ phạm tội trong phòng mình như thế, càng sẽ không dẫn người phiên dịch theo, chắc chắn là anh nhắc nhở trước”.
“Tôi nghi ngờ em đang khen tôi thông minh”, Tư Thành nhíu mày, trong mắt lộ vẻ đắc ý.
Hạ Phương bắt chéo tay trước ngực, miễn cưỡng nói: “Đáp đúng rồi, ông Tư thật sự rất thông minh”.
Tư Thành hơi mất tự nhiên ho khan hai tiếng: “Em thấy sao về chuyện nhà họ Tư?”
Hạ Phương nhìn thoáng qua Tư Thành: “Không phải mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay của anh à? E rằng chú Điền và cậu Hai ở nước ngoài xa xôi kia đều chỉ là nguỵ trang, người thật sự ra tay với ông cụ lại là một người khác”.
Tư Thành cười khẽ: “Quả nhiên không gì giấu được thần y Tiết”.
Hạ Phương cau mày: “Anh kéo tôi vào chuyện này chẳng phải là hy vọng tôi có thể thấy rõ tình hình phức tạp của nhà họ Tư sao? Cậu sáu…”
Tiếng gọi cậu Sáu này khiến Tư Thành cảm thấy khó chịu khắp người.
Anh mở miệng muốn giải thích, nhưng lại nhịn xuống.
“Bà Tư thông minh như thế khiến tôi không biết phải nói sao. Vì chuộc lỗi, tôi mời bà Tư ăn một bữa ngon, sau đó đưa bà Tư đến chỗ sư phụ nghỉ ngơi hai ngày nhé?”
Tư Thành vốn không muốn Hạ Phương tham gia vào chuyện nhà họ Tư, nhưng vở kịch hôm nay nhất địch phải có Hạ Phương mới có thể diễn được.
Đương nhiên Hạ Phương biết tính toán của Tư Thành, cũng vì biết nên mới phối hợp diễn cùng anh.
Nhưng trước giờ cô sợ phiền phức nhất, bây giờ nói những lời này với Tư Thành là muốn cho anh biết, hôm nay cô có thể hợp tác, nhưng sau này nhà họ Tư có chuyện gì cũng đừng liên hệ với cô.
Tư Thành vốn cũng không có ý định để Hạ Phương dính dáng quá nhiều đến chuyện nhà họ Tư, nên lúc giới thiệu với người nhà họ Tư, anh chỉ nói là thần y chứ không bảo cô là vợ anh.
Nhà họ Tư là gia tộc lớn trăm năm, còn là tập đoàn dẫn dầu Kinh Thành, tính huống vốn rất phức tạp.
Hơn nữa chuyện hôm nay liên quan đến sức khoẻ của ông cụ, còn liên quan tới người nắm quyền của nhà họ Tư trong tương lai và phân chia tài sản, đây là một vấn đề lớn.
Nhà họ Tư vốn không đông con cháu, trước lúc Tư Thành được tìm về chỉ có hai người con trai, mấy chục năm trước con trai thứ hai còn bỏ nhà ra đi.
Cho nên mọi người đều ngầm chấp nhận nhà họ Tư tương lai sẽ là của Tư Trường Thịnh.
Tư Trường Thịnh cũng luôn cho rằng mình là gia chủ tương lai của nhà họ Tư.
Ông ta gần như là tung hoành ở Kinh Thành, đi đến đâu cũng được nghênh đón tiếp đãi, tất cả mọi người đều cung kính ông ta như Phật.
Điều này khiến Tư Trường Thịnh trở nên kiêu căng ngạo mạn, không coi ai ra gì.
Nên mấy năm trước khi chú Hai ở nước ngoài bỗng dưng liên lạc với ông ta hỏi tình trạng của ông cụ, Tư Trường Thịnh đã bắt đầu đề phòng người em trai này.
Về sau lại có thêm Tư Thành…
Chú Hai là em trai ruột của Tư Trường Thịnh, nhưng Tư Thành lại là em cùng bố khác mẹ.
Tư Trường Thịnh hoàn toàn không thể đối xử với Tư Thành như em ruột, huống hồ trong gia đình như nhà họ Tư, dù là anh em ruột thì sao?
Đứng trước lợi ích, người càng gần gũi thì càng phải đề phòng.
Huống hồ nhà họ Tư không chỉ có nhà họ mà còn có mấy nhánh phụ, trong đó cũng có mấy người trẻ tuổi ưu tú, tất cả đều nhìn chằm chằm chức gia chủ của dòng chính, đợi ông cụ đi rồi, nội bộ dòng chính rối loạn, bọn họ sẽ nhân cơ hội lên chức.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]