Editor: Xám
Sau khi Lưu Liên đã ra khỏi hoàng thành, vẫn chưa theo lời đến Tần phủ tìm Tần Cửu, mà sai người đánh xe ngựa ra khỏi thành từ Tuyên Đức môn.
Xe ngựa đi dọc theo con đường vào thành một lát, rẽ sang phía tây ở một ngã rẽ, xe đi thẳng nửa canh giờ, đã đến ngoại ô phía tây Lệ Kinh.
Lưu Liên xuống xe ngựa, lệnh cho Anh Đào và tùy tùng hạ nhân chờ ở đó, tự mình đi bộ lên phía trước.
Trước mắt là một dải đồi núi, trải đầy lùm cây và cỏ xanh quá gối. Đi qua đồi núi, sẽ thấy một khoảng rừng cây hòe lớn, đã vào thu, phiến lá đã hơi ngả vàng, lung lay sắp đổ trên đầu, nhìn qua có mấy phần cảm giác thê lương và trống vắng. Từng ngôi mộ nhỏ hơn đồi núi rất nhiều phân bố trong rừng cây, trước phần mộ ngay cả bia mộ cũng không có, phần lớn người chôn cất là dân nghèo và một số khất cái lang thang không biết họ tên, và cả phạm nhân đã phạm vào tội lớn liên lụy cả nhà.
Đây chính là bãi tha ma phía tây Lệ Kinh, Bạch gia năm xưa đã phạm tội, sau đó đều chôn cất ở đây. Côn trùng mùa thu trong lùm cây đang thê lương kêu to, thỉnh thoảng có con thỏ ló đầu ẩn hiện giữa nấm mồ, hình như không hề sợ người.
Lưu Liên đứng trước dải mộ lớn một lúc lâu. Hắn không biết ngôi mộ nào là nơi chôn xương của Bạch Tố Huyên, ngôi mộ nào là nơi chôn xương của phụ mẫu mình, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236473/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.