Editor: Xám
Do vụ án Tô Thanh, bầu không khí lâm triều hôm nay nghiêm trọng hơn ngày trước vài phần.
Khánh Đế ngồi lên long ỷ, mất hết hào hứng mà hỏi ý kiến của các quan viên cung kính đứng đầu: “Hôm nay chư vị ái khanh có chuyện gì muốn bẩm tấu?"
Lưu Liên tiến lên trước một bước, cao giọng hô: "Khởi bẩm bệ hạ, vi thần có tấu chương muốn tấu!"
Ánh mắt Khánh Đế lướt qua Lưu Liên, có chút không kiên nhẫn mà phất tay, trầm giọng nói: "Chuẩn tấu!"
Nhan Duật đứng ở dưới triều đường, vẫn là biểu cảm cười như không cười trước sau như một, mang theo chút trêu đùa, nhưng ánh mắt lại âm thầm lướt lên mặt Khánh Đế. Khi Khánh Đế nhả ra hai chữ chuẩn tấu, dường như hắn có thể đoán trước được sóng to gió lớn đến gần.
Lưu Liên tiến lên một bước, trầm giọng nói: "Bệ hạ, hôm qua thần thẩm vấn vụ án Tô Thanh buôn lậu binh khí, đã thẩm tra rõ là sự thật. Nhưng trong lúc thẩm án, vi thần đã tra ra vụ án Bạch gia năm đó là án oan, hôm nay thần cả gan thượng tấu, khẩn thiết xin bệ hạ phúc thẩm án này!"
Chỉ là hơn mười chữ ngắn ngủi, nhưng sự kiên định ẩn chứa trong đó lại giống như góp nhặt từng ngày. Nghĩ đến Huyên tỷ tỷ và người nhà bị oan, Lưu Liên có phần không thể đè nén cảm xúc, hai tay nắm chặt thành quyền, không thể kiềm chế mà run rẩy nhè nhẹ, làn môi càng vì xúc động mà hơi trở nên trắng bệch.
Cả triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236472/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.