Editor: Xám
Sơn tặc năm đó đã sớm rời khỏi nơi này, nhìn ra được trại này đã bỏ hoang rất lâu, bàn ghế đặt trong phòng ban đầu đã lỏng giá, chân bàn và chân ghế ngổn ngang rơi rụng trên mặt đất.
Tần Cửu ngước mắt đối diện với thủ lĩnh áo đen, thủ lĩnh áo đen này, trên khuôn mặt bịt một cái khăn đen, chỉ lộ ra một đôi mắt hiện ánh sáng rét lạnh.
"Các hạ tốn hết trắc trở đưa Tần mỗ đến đây, không biết có chuyện quan trọng gì?" Tần Cửu lẳng lặng hỏi. Nàng ung dung thản nhiên cử động cổ tay, phát hiện thứ trói chặt cổ tay nàng là dây thừng hỗn hợp sắt luyện, vừa cứng vừa mềm, hoàn toàn không thể giãy ra, nếu như cưỡng ép vận công, e rằng trước khi giãy dứt dây thừng, cổ tay mình đã đứt trước rồi. Nàng âm thầm quan sát tình hình xung quanh, thấy trong căn phòng rộng này tính cả thủ lĩnh và nam nhân mang sẹo, tổng cộng có mười một người. Những người này đều mặc áo đen giống nhau, trên khuôn mặt che khăn đen, đeo đao bên hông. Vừa rồi khi đi vào, bởi vì bị che mắt, không nhìn thấy tình hình xung quanh, nhưng Tần Cửu dựa vào thính lực, cảm giác được cửa ra vào ít nhất còn ba người võ công cao cường.
Thủ lĩnh kia cũng không nói lời vô ích, vung tay với phía sau. Hai người bên cạnh hắn bèn xoay người đi ra ngoài, một lát sau, áp giải Lưu Liên đi đến.
Tần Cửu vừa nhìn thấy Lưu Liên, trong mắt đã nóng lên.
Hắn vẫn mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236474/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.