Tiếng nhạc nhẹ nhàng, êm dịu chầm chậm lan tỏa trong không gian nhà hàng yên tĩnh, cộng thêm tiếng kèn saxophone lãng mạn tao nhã. Giọng ca mang hơi hướng mùa xuân kết hợp với tiếng kèn du dương, giống như tiếng thì thầm của mối tình đầu, âm thanh không lớn, khiến lòng người nao nức.
Thẩm Niệm lúc này mới phát hiện chính giữa nhà hàng có một sân khấu nhỏ, trên sân khấu có vài người đang chơi nhạc cụ, và một chàng trai ngồi chính giữa, giọng hát êm dịu đó là của anh chàng đó.
Có lẽ để giảm bớt sự hiện diện của sân khấu trong nhà hàng, ánh đèn ở đó hơi tối, tướng mạo của chàng ca sĩ cũng mờ ảo, người khác khó mà nhìn rõ.
Lệ Cảnh Hành không nói chuyện, im lặng ngồi đó, khí thế bách người của anh dường như cũng suy yếu rất nhiều khi ở trong không khí này.
Thẩm Niệm hoàn toàn bị sân khấu kia thu hút, một tay chống cằm nghiêng đầu nghe chàng trai hát, không hề phát hiện ra Lệ Cảnh Hành đang nhìn chằm chằm cô.
Lý Dịch ở một bên không ngừng quan sát vẻ mặt của hai người. Thẩm Niệm hoàn toàn không để ý đến Lệ Cảnh Hành. Dưới ánh đèn mờ ảo này có thể nhìn thấy được biểu cảm không ngờ tới của Lệ tổng.
Lý Dịch không rõ mối quan hệ của hai người này, chỉ nghe Lệ Cảnh Trần nói qua, hợp đồngc của Thẩm Niệm là do Lệ Cảnh Hành ký, hơn nữa không hề bàn bạc gì với Lệ Cảnh Trần.
Sau đó Lệ Cảnh Trần bảo anh ta gác lại hết công việc đang làm để làm quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-chop-nhoang-boss-sieu-cung-chieu-vo/1160381/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.