Bố mẹ Thẩm ngoài bận rộn chuyện công việc ra, thời gian còn lại đều dùng để tìm Thẩm Tư, thời gian dành cho cô rất ít. Hầu hết thời gian cô đều vùi mình trong phòng, không suy nghĩ gì, chỉ yên lặng mà nghe các loại âm thanh của vạn vật trong trời đất.
Khi lớn hơn một chút, cô bắt đầu học âm nhạc, biết cách làm thế nào để ghi lại những âm thanh mình nghe được, làm thế nào để biểu đạt cảm nhận của bản thân đối với những âm thanh đó. Thẩm Niệm cố gắng tìm kiếm những âm thanh mà cô yêu thích, những âm thanh này có thể khơi gợi cảm xúc sáng tác của cô.
Thẩm Niệm vô cùng nhạy cảm với âm thanh và âm nhạc. Hôm nay khi nghe được ca khúc mà ban nhạc biểu diễn trong bóng tối, Thẩm Niệm thực sự đã bị thu hút.
Ca khúc được ban nhạc hòa phối tinh tế, giọng ca của ca sĩ chính dường như có thể đi vào trong trái tim người khác, khiến họ không tự chủ được mà đắm chìm trong âm thanh dịu dàng của anh ta. Thẩm Niệm cảm thấy giọng hát này rất quen thuộc, nhưng cô không thể nhớ ra đã nghe ở đâu rồi.
Lý Dịch cảm thấy bầu không khí lại chùng xuống, nhanh chóng nói với Thẩm Niệm: “Ở đây có nhiều ca sĩ tới hát lắm, một số người còn là những ca sĩ đã thành danh rồi đó.”
Thẩm Niệm lại nhìn về phía sân khấu, sau khi ban nhạc kia rời đi, có một cô gái ôm ghita ngồi chính giữa đang điều chỉnh micro.
Đột nhiên có một ý nghĩ táo bạo hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-chop-nhoang-boss-sieu-cung-chieu-vo/1160382/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.