Tiếng nói chuyện không lớn, cách vị trí Thẩm Niệm và Lệ Cảnh Hành một khoảng xa. Thẩm Niệm đột nhiên bật ra khỏi lồng ngực của Lệ Cảnh Hành, từng vệt ửng hồng lan dần từ cổ đến dái tai.
Làn da của cô vốn trắng nõn, dáng vẻ thẹn thùng giống như một trái anh đào say đắm lòng người.
Thẩm Niệm đưa tay lên quạt nhanh vào mặt, hơi nóng trên khuôn mặt nhất thời không thể dễ dàng tan đi. Nhớ lại vừa rồi mình cứ thể mà ở tỏng vòng tay của Lệ Cảnh Hành lâu như vậy, lại còn sờ ngực người ta mãi không buông, Thẩm Niệm cơ bản không dám nhìn vào người đàn ông đối diện.
Hai người phục vụ đã đi qua đây, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Thẩm Niệm và khuôn mặt vô cảm của Lệ Cảnh Hành, họ cúi chào rồi nhanh chóng rời đi.
Mặc dù không bị bọn họ nhìn thấy cảnh ngượng ngùng kia nhưng Thẩm Niệm vẫn rất ngượng. Tại sao lúc nãy cô lạc đường lại không có ai đi qua? Sớm không đến, muộn không đến lại đến đúng lúc quá.
Thẩm Niệm phát huy khả năng giả làm con đà điểu ngu ngơ của mình, nhìn chằm chằm vào sàn gỗ của hành lang. Lệ Cảnh Hành không lên tiếng, cô cũng sẽ im lặng không nói gì. Hai người cứ im lặng mãi như thế, Thẩm Niệm căng thẳng cắn chặt môi.
“Cô ở đây làm gì vậycông chúa Elsa?” Lệ Cảnh Hành kìm lòng được lên tiếng trước.
Thấy Lệ Cảnh Hành lên tiếng Thẩm Niệm thở phào một hơi, nhưng mà mới thở ra một nửa thì Thẩm Niệm suýt chút nữa mà sặc
Anh ấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-chop-nhoang-boss-sieu-cung-chieu-vo/1160380/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.