Sự tĩnh mà tuyệt đẹp, như vần thơ rơi trên áng khiến người ta mê mẩn, thanh nhã như hoa sen.
Tống Vĩnh Nhi và Nghê Chiến cũng có thể cảm nhận được bầu không khí thay đổi, giống như là hai ba con này bởi vì đồng tâm hiệp lực làm một bữa cơm mà tình cảm cũng đã tốt hơn một chút.
Lạc Kiệt Hy nâng đũa lên, đám người cũng theo đó mà nâng đũa lên.
Màu sắc món ăn đẹp đẽ, mùi thơm lại lưu luyến vương vấn trên chóp mũi, hương thơm ngào ngạt.
“Được đó, món này với tay nghề của ông nội giống nhau như đúc.”
Nghê Chiến vô cùng tán thưởng, cười ha hả nhìn Lăng Ngạo: “Vào ngày sinh nhật hàng năm của bà nội em thì ông nội của em sẽ bộc lộ tài năng, mong ước ngày nào bà nội của em cũng sẽ có ngày hôm nay, tháng nào cũng có ngày hôm nay. Không ngờ đến vẫn chưa tới sinh nhật của bà ấy, thế mà lại có thể ăn được rồi.”
Lăng Ngạo cũng không nói gì, miếng cá mỏng manh lướt qua đôi môi mỏng của anh, nhiễm phải ánh sáng bóng loáng giống như là thoa một lớp phấn mờ lên trên đôi môi đỏ mọng tinh xảo của anh, hàm răng trắng nõn chỉnh tề cắn một cái, miếng cá nóng hổi rơi vào trong miệng, mím chặt môi lại, nhẹ nhàng nhai, hầu kết chuyển động trên dưới.
Lạc Kiệt Hy ở phía đối diện im lặng quan sát con trai của mình.
Từ nhỏ không có ba mẹ ở bên cạnh chuyên tâm dạy dỗ, nhưng mà Lăng Ngạo lại có giáo dục rất cao, trên đời này có rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772209/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.