“Anh, có chuyện gì vậy?”
Nghê Chiến phát hiện sắc mặt của Lăng Ngạo không ổn lắm, anh ta nghiêng người về phía trước và nhìn vào điện thoại của Lăng Ngạo, thoáng trông thấy những dòng chữ Bạch Ly Thu gửi đến, Nghê Chiến giận dữ đến độ đỏ bừng hai mắt!
Cổng sân bay người người qua lại tấp nập, lòng căm hận trong người bọn họ cứ thế dâng trào không cách nào dập tắt, xa xôi nghìn dặm cách trở, bọn họ dù có lòng nhưng lại không đủ lực.
Nỗi đau mau chóng qua đi, Lăng Ngạo gọi điện cho Bạch Ly Thu, lúc này, bọn họ cũng hoà vào dòng người mà đi đến đại sảnh sân bay
Cách đó không xa, một chàng trai mặc áo sơ mi kẻ caro đang giơ cao tấm biển có viết tên cha của Thanh Ninh – Hạ Kiệt.
Chàng trai đó là một người đàn ông da trắng điển hình với đôi mắt xanh và mái tóc ngắn xoăn màu nâu, anh ta nhìn quanh đám đông đang ra khỏi cửa, liếc thấy chiếc xe lăn màu bạc dưới thân Lăng Ngạo, anh ta lập tức hào hứng vẫy tay, nói bằng tiếng Đức, “Bên này! Bên này! Bác sĩ Hạ! Anh Lăng! Bên này! ”
Lăng Ngạo vừa mới kết nối điện thoại với Bạch Ly Thu, khi nhìn thấy người đàn ông kia, anh khẽ gật đầu, Nghê Chiến tiếp tục đẩy anh, đám người Trần An đều theo sát bên cạnh, Hạ Kiệt nhanh chóng bước lên trước một bước để trò chuyện với chàng trai kia.
Không bao lâu, Hạ Kiệt quay lại nói: “Đi thôi, bọn họ lái xe đến đây, chúng ta đi thẳng ra bãi đậu xe, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772161/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.