Sau bữa tối, Bạch Ly Mạt cần phải giải quyết một vài chuyện trong quân đội.
anh ta không phải kiểu người cứ hễ yêu đương vào liền trở nên trì độn, cả ngày nay anh ta đã quanh quẩn bên Tống Vĩnh Nhi rồi, lúc này đêm đã khuya, cũng nên giải quyết những vấn đề quân sự tồn đọng ban ngày.
anh ta dỗ Tống Vĩnh Nhi nằm xuống giường, lấy ra một chiếc điện thoại không thể kết nối Internet nhưng đã tải sẵn rất nhiều bộ phim tiếng Ninh Quốc, cùng một chiếc máy tính bảng với vô số game một người để cô dành thời gian chơi.
“Ngoan, anh phải làm việc mấy tiếng liền ở thư phòng nữa, nếu không đợi được thì em đi ngủ trước đi.”
anh ta vén chăn cho cô, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, ánh mắt lưu luyến không thôi.
Tống Vĩnh Nhi bĩu môi, không vui nói: “Đừng mặc kệ em mà, em chẳng nhớ gì hết cả, cũng không biết đường đi xung quanh.”
“Đừng lo, anh sẽ không đi đâu hết, anh ở ngay bên ngoài thôi. Nếu có chuyện gì xảy ra, chỉ cần em hét một tiếng là anh sẽ xuất hiện ngay”
“Hì hì, được!”
“Ngoan!”
anh ta cúi đầu hôn lên trán cô một lần nữa, giằng co một hồi, anh ta mới rời đi.
Tống Vĩnh Nhi bất động, ngây ngốc ngồi nguyên một chỗ.
Sau khi xác định được trong không gian tĩnh lặng văng vẳng tiếng nói chuyện điện thoại từ gian phòng kế bên vọng lại, cô bỗng hung hăng cấu víu chiếc chăn rồi lao vào phòng tắm vặn vòi nước, bàn tay trắng nõn không ngừng lấy nước chà xát thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772160/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.