Bạch Ly Mạt mở tất cả các cục giấy trên mặt đất ra nhìn một hồi.
Tất cả những thứ này, không có cái nào không phải là của Tống Vĩnh Nhi viết cho anh ta.
“Mạt Mạt.”
“Bạch Ly Mạt.”
“Ông xã đại nhân, đây là lần đầu tiên em viết thư cho anh.”
Cái nào cũng giống cái nào, hầu như đều đang băn khoăn không biết gọi bằng biệt hiệu nào, và sau đó bị bỏ dở.
Dáng vẻ này, giống như một thiếu nữ mới bắt đầu yêu háo hức bày tỏ tình cảm với người đàn ông mình yêu nhưng lại hồi hộp không thôi.
Bạch Ly Mạt sắp xếp tất cả các viên giấy cho ngay ngắn, ngồi chống bên phía bàn đối diện, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng như màu máu của cô, giọng nói êm ái không thôi: “Chí Bảo, những thứ này đều là em viết cho anh, cho dù không hoàn chỉnh, chúng vẫn là thư mà. Sao lại có thể tùy tiện bỏ nó đi như thế này? ”
Tống Vĩnh Nhi cúi mặt xuống, trong lòng căng thẳng.
Không có lí do gì khác ngoài sợ anh có thể nhìn ra cô giấu một tờ giấy nhỏ trong lòng bàn tay.
Cô thấp giọng lẩm bẩm: “Em, đấy đều là bản nháp, không tính.”
Nói xong, cô liền đứng dậy ném tờ giấy viết thư gấp hình trái tim mà cô gấp hồi sáng ra trước mặt anh ta, sau đó giả vờ ngại ngùng rồi lao thẳng vào phòng tắm!
“Hahaha!”
Bạch Ly Mạt ngồi trên ghế, tâm trạng sảng khoái đến mức bật cười, cô thế mà lại đóng chặt cửa phòng tắm, còn khoá trái cửa!
Trong phòng tắm, Tống Vĩnh Nhi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772162/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.