Cây Tử Vi cao lớn lộng lẫy, bảo vệ Tử Vi Cung hệt như Cấm vệ quân.
Trần An trực tiếp lái xe đến cửa biệt thự, sau đó cùng Tống Vĩnh Nhi dìu Lăng Ngạo ngồi lên xe lăn.
Tống Vĩnh Nhi không biết ngày tháng nguỵ trang như thế này của Lăng Ngạo còn cần phải bao lâu nữa, nghĩ đến nhiều năm nay anh đều sống như vậy, khó tránh đau lòng vạn phần!
Đẩy anh đi về phía trước, bước chân cô rõ ràng là gấp gáp.
Bởi vì Trần An lái xe về rất nhanh, cô nghĩ tình thế chắc chắn là rất nghiêm trọng, nên không dám làm lỡ thời gian.
Bóng ảnh vội vàng của cô phản chiếu trên bãi cỏ trước mặt của Lăng Ngạo, trông có chút lộn xộn, sau khi đi vào biệt thự, cửa lớn vừa đóng lại, Lăng Ngạo lập tức nghiêng người qua nắm lấy tay của cô: “Bé ngoan, từ từ thôi!”
Anh nhìn chằm chằm vào những hạt mồ hôi trên thái dương của cô, là nãy giờ mới toát ra thôi.
Ánh mặt trời giữa hè gay gắt như vậy, anh rất rõ thể trọng của mình, vừa nãy cùng dìu anh lên xe lăn với Trần An, lại đẩy mình đi vào đây, tuy con đường rất ngắn, nhưng nhất định là rất vất vả.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì mệt của cô, đôi con ngươi đen của anh loé qua một tia bất lực: “Chuyện lớn bằng trời cũng không gấp. Làm bé ngoan của anh mệt, là chuyện còn lớn hơn cả trời nữa.”
Tống Vĩnh Nhi lập tức mỉm cười, nụ cười xinh đẹp.
Trần An tiến lên trước: Tôi đi kêu Tín. Kêu nó nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772131/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.