Vẻ mặt Nghê Chiến có phần cô đơn, dẫu ai nhìn thấy cũng không thể đành lòng.
Có lẽ từ khi sinh ra đến bây giờ, anh chàng thái tử này chưa từng phải khổ cực đến vậy?
Nhất là lúc nãy, anh ta đắc ý đi từ ngoài vào, dáng vẻ rạng rỡ tươi rói đó vẫn còn khắc sâu trong lòng của mọi người, một cảm giác ấm áp lạ thường.
Nhưng Lăng Ngạo lại lòng dạ sắt đá, anh đưa mắt nhìn Tống Vĩnh Nhi: “Đi nào, lên lầu thôi, anh nghĩ giúp em một bản hợp đồng cho thuê, in xong rồi mang xuống cho Nghê Chiến ký tên.”
Tống Vĩnh Nhi nhìn sang Nghê Chiến, có hơi khó xử.
Cô muốn nói cái này không phải ý của cô, nhưng mà cô cũng không thể thay đổi được cục diện trước mắt, nhiều lời có khi lại không hay, càng làm cho Nghê Chiến lúng túng hơn thôi.
Cô lặng lẽ xoay người, đẩy Lăng Ngạo đi vào thang máy.
Từ thang máy đi đến phòng riêng của hai người, Lăng Ngạo vẫn không hề lên tiếng, anh nhận ra cô bé đang không vui, thậm chí là còn đang giận mình.
Mở cửa thư phòng ra, quả nhiên cô vẫn mặc kệ anh, tự đi tới trước bàn đọc sách rồi bĩu môi ngồi xuống.
“Rõ ràng anh biết anh Nghê Chiến đang khó khăn như vậy, anh ấy là cháu ruột của mẹ anh mà, quan hệ với chúng ta gần gũi như vậy, giờ cũng khá thân thiết, tại sao anh lại làm như thế chứ?”
Thật là, còn nói gì mà tặng cửa hàng cho cô thì là của cô chứ?
Kết quả là đến quyền cho thuê cũng không có!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1772067/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.