“Mẹ ơi!”
Lưu Lan vẫn còn chưa dứt câu, một giọng nói nũng nịu đã vang lên, cắt ngang lời bà.
Mấy cặp mắt đều nhìn Tống Vĩnh Nhi cả, cô chớp chớp mắt, tỉnh tảo đứng dậy đi đến gần bọn họ.
Người cô vẫn còn mặc bộ đồ tối qua, đuôi ngựa dài hơi lỏng lẻo, tóc mai lòa xòa hai bên trái, trông cô thiếu một vài sức sống nhưng lại có đôi nét quyến rũ hơn.
Có thể từ quyến rũ không phù hợp lắm với cô gái mới 18 tuổi xuân bừng bừng sức sống như cô.
Nhưng mà, gương mặt ấy, dáng người ấy, cũng không biết Thượng Đế nghĩ như thế nào mà ngài lại hào phóng ban cho cô vẻ bề ngoài mà bất cứ người con gái nào cũng mơ ước.
Cô kéo Lưu Lan đi bằng một tay, tay kia kéo Mạnh Tiểu Long theo, gương mặt có vẻ rụt rè, nói: “Mẹ ơi, tối qua anh Tiểu Long tỏ tình với con đấy.”
Lưu Lan mấp máy môi, nửa mừng nửa lo trong lòng.
Mạnh Tiểu Long cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Lưu Lan, lỗ tai anh đỏ ửng.
Anh không ngờ cô ấy lại thẳng thắn nói huỵch toẹt ra như thế, khi nãy nghe lời lẽ của Lưu Lan, anh còn đang suy tính xem phải thú thật chuyện của mình với cô bé này làm sao.
Tống Vĩnh Nhi đung đưa cánh tay Mạnh Tiểu Long, nói: “Mẹ ơi, tối qua con với anh Tiểu Long đi khách sạn thì bị người của cậu tư bắt gặp. Cậu tư kêu Trần An chở con về nhưng bọn con từ chối, tự gọi xe về nhà.”
“Con!” Lưu Lan sợ hãi.
Nửa đêm nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771887/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.