Một câu nói, đã tỏ rõ lập trường.
Mạnh Tiểu Long nhìn Trần An chòng chọc, nghĩ đến chuyện người này chỉ là cấp dưới của Lăng Ngạo lại thấy giật mình, mỗi cấp dới thôi đã lạnh lùng như thế thì xem ra Lăng Ngạo đó cũng thuộc loại khó chơi.
Anh ôm bả vai Tống Vĩnh Nhi, kín đáo kéo cô ra sau lưng mình, nói: “Em đi làm thủ tục trả phòng đi.”
Tống Vĩnh Nhi hơi lo lắng nhìn Mạnh Tiểu Long, nhưng khi nhìn ánh mắt dạt dào tình yêu của anh, cô chợt thấy mình thật đáng trách.
Tại sao đã nhiều năm như vậy, cô chỉ biết oán hận mình không lọt nổi vào mắt xanh của anh nhưng lại không phát hiện ra thực chất anh đã để ý đến mình từ lâu.
Sau khi làm xong thủ tục trả phòng, cô quay trở lại.
Mạnh Tiểu Long nắm tay cô rồi mỉm cười: “Mình về nhà thôi!”
Tống Vĩnh Nhi mấp máy môi, cô liếc nhìn Trần An, khe khẽ nói: “Cùng ngồi xe cậu tư à?”
Mạnh Tiểu Long bực bội trừng mắt nhìn cô, rõ ràng anh đang nổi giận: “Nói linh tinh! Hiện giờ mở điện thoại lên là có thể đặt xe được rồi, anh mới gọi một chiếc, đậu trước cửa khách sạn đấy, chúng ta đi đi!”
Cô mỉm cười, rồi lại sợ Trần An gây khó dễ cho Mạnh Tiểu Long, thế là nghiêm túc nhìn Trần An nói: “Chúng tôi tự gọi xe về, anh không cần phải lo đâu. Còn cậu tư, anh về nói lại với anh ấy đợi tôi và ba mẹ bàn bạc xong, tôi sẽ đích thân đến giải thích chuyện hứa hôn với anh ấy.”
Chuyện hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-la-nghien/1771886/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.