Trì Diễm bị mắc mưa.
Hạt mưa rào rạt rơi xuống, một bóng đen mơ hồ dần dần hiện ra trước mặt cậu, giống như thể một con quái vật.
Cậu muốn di chuyển, muốn chạy trốn, nhưng cậu không tài nào di chuyển được.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn con quái vật kia từng bước mạnh mẽ tiến về phía cậu, dính chặt lấy người hắn, ngưng tụ thành một bóng hình.
Vốn dĩ là phải sợ hãi. Nhưng Trì Diễm đã ôm lấy quái vật bằng đôi tay duy nhất có thể cử động của mình.
Lạnh quá, cậu nghĩ. Như thể toàn bộ thân nhiệt nóng ấm mà cậu luôn lấy làm tự hào kia giờ đây đều bị cướp lấy sạch sẽ.
"Trì Diễm, tỉnh lại tỉnh lại đi." Trương Tùy Minh vỗ vỗ người cậu. "Máy bay sắp hạ cánh rồi."
Khoang bay trên chuyến bay quốc tế quá lạnh, khiến cho Trì Diễm mơ phải một giấc mơ rất đỗi quái lạ. Nhưng cuối cùng cũng trở về mảnh đất quen thuộc, lúc xuống máy bay, cảm giác khó chịu cũng không còn nữa.
Bật mở chiếc điện thoại mà cậu chỉ dùng để báo thức trong mười ngày nay, những thông báo điên cuồng tuôn ra khiến cho chiếc điện thoại cũ của Trì Diễm đứng máy, cậu còn sợ rằng điện thoại của mình hư rồi. Sau một lúc, Trì Diễm mới mở ra thông báo—— gần một trăm cuộc gọi, tất cả đều đến từ một người.
Thích Thủ Lân.
Bởi vì chuyện xảy ra ngày hôm đó, Trì Diễm hoàn toàn quên nói cho Thích Thủ Lân biết kế hoạch ra nước ngoài của mình.
Nhưng mà cần gì phải nói cho hắn chứ? Có lẽ hiện tại Thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-da-cung-coi/767405/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.