Bên trong thang máy lúc này, Yên Đình lưỡng lự nhìn hộp số trước mặt, cô không biết mình nên bấm tầng 20 hay 21 đây. Đến cuối cùng con tim cô vẫn giành quyền quyết định.
Thật ra vừa rồi cô hứa với Kỳ Sơn chỉ là một cái cớ mà thôi, điều quan trọng là bản thân cô không bỏ mặc được người đàn ông trên đó.
Ở bên trong căn hộ tầng trên, Thế Kiệt ngồi ngoài ban công, tay cầm điếu thuốc, miệng chậm rãi phun ra từng làn khói trắng.
Ánh mắt xa xăm suy tư nhìn về khoảng không trước mặt mà không hề nghe thấy âm thanh mở cửa ở phía trước nhà.
Đến khi cảm nhận được bước chân của người phía sau đang đi tới, anh mới quay đầu nhìn lại, rồi chợt bất ngờ đến mức sững sờ khi nhìn thấy cô gái đang đứng trước mặt mình.
Như sợ Yên Đình nhìn thấy điều gì đó, anh dụi vội điếu thuốc trên tay vào chậu hoa bên cạnh rồi mỉm cười nhìn cô
"Em mới về sao?"
Nhưng lúc này Yên Đình không trả lời anh mà chỉ chăm chăm hướng mắt nhìn về hàng chục đầu lọc còn rất mới nằm trong chậu hoa đó. Không cần hỏi cô cũng biết đó là tàn dư của những điếu thuốc anh vừa mới hút tối nay.
Nghĩ đến việc người đàn ông này cả buổi tối mang phổi mình đi xông khói
Đôi mày cô liền chau lại, giọng nói lạnh nhạt cất lên
"Anh bắt đầu hút những thứ này từ lúc nào vậy?"
"Hai năm trước, từ lúc không còn em bên cạnh" Thế Kiệt rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3317613/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.