Cô không cần biết đoạn đường phía trước còn có bao nhiêu chông gai thử thách, cô chỉ biết nơi nào có anh thì nơi đó có nắng ấm.
Thế Kiệt ôm Yên Đình trong lòng một lúc thật lâu nhưng không thấy cô có bất kỳ phản ứng gì, anh buồn buồn cất giọng
"Yên Đình, đừng ghét bỏ anh được không? Anh sẽ đau lòng lắm"
Yên Đình đưa tay lau đi những giọt nước mắt còn vương trên má mình rồi ngẩng mặt nhìn anh
"Trước nay em đều yêu anh như vậy sao lại chán ghét anh chứ. Em đã suy nghĩ xong rồi, em đồng ý ở bên cạnh anh lần nữa"
Thế Kiệt gần như không thể tin được những gì anh vừa nghe thấy, anh đưa tay nâng nhẹ chiếc cằm thon gọn của Yên Đình lên để được đối diện với ánh mắt của cô lúc này.
Bởi vì quá kích động mà thanh âm của anh cũng trở nên run rẩy
"Yên Đình vừa rồi em mới nói gì có thể lặp lại cho anh nghe được không?"
Nhìn thấy biểu cảm của anh lúc này, Yên Đình cũng cảm thấy buồn cười. Cô nhoẻn miệng nhìn anh
"Em nói em đồng ý làm bạn gái của anh lần nữa, anh đã nghe rõ chưa?"
"Vậy còn câu trước đó là gì?" Thế Kiệt chăm chú nhìn cô hỏi lại
Bị hỏi bất ngờ, Yên Đình suy nghĩ vài giây rồi ngây thơ ngẩng mặt nhìn anh
"Em yêu anh?”
Ưm....ba từ này vừa được phát ra, Thế Kiệt đã mãnh liệt hôn lên bờ môi mềm mại của cô, chiếc lưỡi nóng ấm cũng dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3317614/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.