Ở bên cửa hàng hoa.....
Sau khi Yên Đình dùng xong bữa trưa với Huỳnh Đức Long, cô sầu não trở về phòng làm việc của mình, gương mặt trầm tư nhìn bó hoa hồng champagne trên bàn một lúc thật lâu. Cô không biết lúc này mình nên làm như thế nào mới gọi là đúng đây.
Một người đàn ông đối xử với cô tốt như vậy, cô thật sự không nhẫn tâm gây thêm điều gì đó cho anh.
Nhưng nghĩ đến bao nhiêu đồng đội đang tin tưởng chờ đợi mình ở phía sau, Yên Đình cũng cầm điện thoại lên, mở nhóm chat ra báo tin về cho tổ chuyên án. Tuy cuộc gọi vừa rồi cô nghe thấy không đầu không đuôi cũng không nói rõ nội dung là gì, nhưng với thân phận là một gián điệp cô hiểu ý Huỳnh Đức Long đang chỉ đạo thuộc hạ làm gì.
Giây phút từng chữ được cô viết ra, Yên Đình cảm thấy lòng mình vô cùng nặng trĩu, lương tâm từng đợt không ngừng cắn rứt.
Cuối cùng cô cũng hiểu được đạo lý vì sao giữa cảnh sát và tội phạm không bao giờ có thể tồn tại được một tình bạn chân chính.
Ở bên kia, Thế Kiệt vừa nhận được tin của Yên Đình truyền đến anh cũng lặp tức cho mở cuộc họp khẩn lần nữa.
Cứ tưởng tối qua Huỳnh Đức Long bị bắt trọn mẻ như vậy thì hắn ta sẽ thu mình trong một khoảng thời gian dài, nhưng không ngờ hắn chẳng những không bị đả thảo kinh xà mà còn tiếp tục giao dịch ngay vào ngày hôm sau như thế.
Quả nhiên lá gan của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3317612/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.