Buổi sáng hôm sau;
Khi ánh mặt trời vừa lên cao, Yên Đình đã có mặt tại sân bay của thành phố H.
Chờ đón cô hôm nay cũng vẫn là chàng trai có gương mặt anh tuấn như được đúc ra từ chính khuôn mặt của Triệu Hựu Đình năm xưa.
Vừa nhìn thấy em trai Yên Đình mỉm cười vui vẻ
"Chờ chị có lâu không?"
Triệu Đình Nam nhìn cô, ánh mắt có phần không vui
"Hơn một tiếng rồi. Chị làm gì bên trong mà lâu vậy? Em gọi, chị cũng không nghe máy"
"Chị bị thất lạc phần quà mà ba đã gửi cho cậu. Đang loay hoay trong đó nên chị không để ý đến điện thoại"
Yên Đình biết em trai vốn giống tính cách lạnh lùng của ba nhưng nhìn vẻ mặt không nụ cười của cậu, cô không nhịn được mà cất lời trêu chọc
"Chờ người yêu bao lâu cũng được, chờ chị mới có chút xíu mà đã càm ràm như ông cụ non rồi"
"Muốn em không càm ràm thì chị lo tìm anh nào lần sau đi đón chị đi, mỗi lần chị đến em đều phải nghỉ phép đột xuất như thế này, phiền chết đi được" Đình Nam bỏ lại một câu rồi giúp cô đẩy xe hành lý đi về phía trước.
Trước thái độ hờ hững của Đình Nam, đôi môi Yên Đình vểnh lên cao
"Biết lớn lên trở mặt với chị như thế này, lúc nhỏ chị không thèm đòi ba mẹ sinh em trai cho chị đâu"
Nghe câu nói này khóe môi Đình Nam cũng chợt cong lên.
"Chị hối hận rồi sao?"
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3304540/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.