Dưới ánh đèn đêm, những ngón tay thon dài mảnh mai của Triệu Yên Đình chạm nhẹ lên quyển sách đã được cô cất giữ cẩn thận trong ngăn bàn làm việc của mình.
"Giá như ta chưa từng yêu" một cái tên chỉ cần đọc lướt qua là người ta đã có thể cảm nhận được một nỗi đau ẩn sâu bên trong câu chuyện đó.
Một quyển sách mà mỗi lần chạm tay vào nó là lòng cô lại cảm thấy nhói đau, nó tựa hồ như có bị một bàn tay vô hình nào đó đang bóp nghẹt trái tim mình, đau đến mức cô gần như không thể nào thở nổi.
Vậy mà cô cũng không hiểu vì sao năm đó cô lại chọn mua một câu chuyện đau buồn như thế này, để rồi hai năm qua cô chưa một lần dám lướt qua nội dung bên trong của nó là gì.
Bởi có lẽ cô sợ sẽ nhìn thấy chính bản thân mình từ trong câu chuyện đó.
Trước đây, cô cứ nghĩ đơn giản nỗi đau nào theo thời gian rồi cũng sẽ xóa nhòa, nhưng hôm nay cô mới biết rằng mình thật sự đã sai. Những gì cô càng muốn xóa đi thì ngược lại nó càng khắc sâu vào tận trái tim cô.
Triệu Yên Đình lật nhẹ lên những trang giấy rồi kéo ra một bức ảnh được cô đặt vào bên trong từ khi có quyển sách này. Đây có lẽ là bức ảnh duy nhất còn lại của anh và cô sau tất cả những gì cô muốn xóa hết về anh.
Bàn tay cô run run chạm lên khóe miệng đang mỉm cười của người thanh niên tuấn tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-nhung-loi-yeu/3304539/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.