Tôi khẽ cựa mình, cứ có cảm giác cả tấn đá đang đè lên người mình, đau và hơi nhức nhức khó chịu. Lờ mờ mở mắt, tôi phải lắc đầu mấy lần mới có thể nhìn rõ màu của trần nhà. Khẽ đưa mắt xuống phần người nặng trĩu và đau điếng, tôi giật mình thấy nguyên cánh tay to đùng đang vắt ngang qua bụng mình, còn cái chân thì gác thiếu mỗi nước lên tận trên cổ.
Ôi giời, đau lòng, tê tái hết cả tay chân. Liếc sang bên trái là gương mặt thanh tú đang ngủ say sưa một cách mãn nguyện. Nếu tôi không bị kẹp chặt đến mức khó thở thì sẽ dành thêm một chút thời gian ngắm vài nét đẹp của tạo hóa một chút đấy, nhưng... mệt quá, sắp chết bẹp rồi. Chật vật mãi mới vất được cánh tay và rút người ra khỏi chân Bin, bước xuống giường vặn mình mà xương cốt kêu răng rắc. Ngoài đau nhức ra thì tôi còn thấy hối hận nữa, biết thế tối qua cứ thẳng chân đạp nó xuống, thì sáng nay không phải dậy sớm thế này. Bây giờ cũng hơn năm giờ chứ mấy, trời ngoài kia cũng đang bắt đầu hửng sáng. Tôi mệt mỏi lết vào nhà tắm làm vê sinh cá nhân, không ngừng kêu than đau lưng. Nó còn kinh khủng hơn những ngày tôi đến tháng cơ, lẽ ra được ngủ ngon đằng này lại bị nguyên một cái chân giò toàn lông gác lên.
Tôi đứng trước cửa sổ loay hoay vặn vẹo cái lưng cho đỡ mỏi, ngoài kia nắng cũng bắt đầu lên. Những ngày cuối hè không khí sáng sớm rất dễ chịu, đặc biệt nhà Bin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-mot-tinh-ban/2103174/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.