"BÍPPPPPPP"
Đầu tôi khẽ gật mạnh một cái làm tôi giật mình ngơ ngác nhìn quanh, vẫn là những cái xe, những bà những bác bịp kín như Niinja, và vẫn cái nắng chang chang với con đường tấp nập ấy.
Ơ, thế vẫn chưa về nhà à?! Nhà thằng Bin xa trường thế, trời thì nắng như đốt da đốt thịt. Tôi tính đưa tay vén vài cọng tóc đang lòa xòa trước mặt thì thoáng giật mình khi thấy tay mình vướng vướng, cúi xuống nhìn đã thấy mình đã vòng tay ôm eo thằng Bin từ bao giờ.
Dưới cái chói chang ấy, mặt tôi hơi phớt một chút hồng, là tôi ngại! Chẳng hiểu sao mình lại vòng tay qua ôm nó từ lúc nào, liền lén lén rút tay về.
- Dậy rồi à?!
Tôi giật mình khi nghe thằng Bin hỏi, và lúng túng trả lời:
- Ừ.
- Lần sau làm gì thì làm, đừng ngủ trên xe như thế nguy hiểm lắm!
Biết mà biết mà, nếu chẳng may ngã xuống là không biết vật thể lạ nào sẽ đâm vào mình. Thế nên tôi mới thức dậy trong trạng thái ôm chặt cứng người đang lái này.
- Ừ, tao biết rồi. Mà lâu đến nhà mày thế?
- Sắp rồi, đi qua siêu thị Metro là đến!
Tôi khẽ gật gật đầu, nhà gì mà xa ơi là xa, tôi ngủ một giấc rồi mà chưa đến nơi. Chắc thằng Bin học trái tuyến. Nhớ ngày xưa có vào nhà nó mấy lần rồi nhưng đi ô tô nên chẳng nhớ gì cả. Bây giờ ngồi xe điện mới thấy quanh cảnh vào nhà nó nhìn tươi mới hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-mot-tinh-ban/2103173/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.