Thằng Bin đầu tiên thoáng nét khó hiểu, nhưng vì sau nó nhận ra liền ngoan hẳn. Nó chỉ dám ngồi cuối giường nhìn mẹ với khuôn mặt không thể rầu rĩ hơn.
Do hàng xóm báo tin nên ông bà ngoại Bin tức tốc từ bên Cát Bà sang, còn ông bà nội thì có mặt từ sớm Bin, còn có cả cô bác chú dì của Bin thôi. Nhà Bin lúc này ầm ĩ lắm, người ra người vào, lời qua tiếng lại như sắp cãi nhau đến nơi. Ồn ào đến mức cô Hà cũng tỉnh dậy.
Bin nghe lời mẹ qua nhà tôi tạm "lánh nạn". Nhìn nó buồn mà tôi chẳng biết phải làm gì, chỉ trực xem bạn có kêu khát nước, hay đói thì chạy đi lấy. Tiếc là nó chỉ ngồi im re rồi thiếp đi lúc nào không biết.
Chẳng biết cuộc đời nó còn yên bình được mấy giây?
Nó cứ nghỉ li bì, nhìn đôi mắt còn ngấn nước, cái mũi nhỏ ửng hồng lên vì trận khóc ấy cuộn tròn trong cái chăn mà chẳng ai lỡ đánh thức nó dậy. Mọi người bảo nó hưởng nhiều nét đẹp từ mẹ nó, cái vẻ đẹp thuần mĩ, nhưng nhẹ nhàng. Mụ Mít hay trêu Bin mà làm con gái thì xinh phải biết.
Bên nhà kia đang bận họp gia đình, nên Bin ngủ là điều tốt. Chắc mọi người nghĩ nó còn quá bé để hiểu chuyện. Chẳng có ai chơi cùng, tôi theo mẹ đi sang nhà cô Hoàn, theo đúng kiểu "buôn dưa lê, bán dưa chuột". Và vô thức, đầu tôi cứ tiếp nhận những thứ mà tôi không cần phải biết:
- Nghe nói công ty cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ca-mot-tinh-ban/2103152/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.