Kha Dập Trạm không thèm đáp nữa, đang muốn đẩy xe lăn về giường thì bị Nhậm Thất kéo lại, chỉ rượu trên bàn: "Nói không lại ta thì bỏ chạy, huynh bị liệt chân mà đòi chạy nhanh hơn ta à? Rượu hợp cẩn còn chưa uống kìa."
Kha Dập Trạm cảm thấy mình không đuổi Nhậm Thất ra ngoài đã là cho y mặt mũi lắm rồi, cả giận nói: "Không uống!"
Nhậm Thất ánh mắt tủi thân đầy trông mong nhìn Kha Dập Trạm: "Uống đi mà~"
Kha Dập Trạm nhìn Nhậm Thất không nói lời nào, Nhậm Thất duỗi tay bắt lấy ống áo hắn kéo kéo, vẻ mặt Kha Dập Trạm không chút thay đổi; Nhậm Thất lại kéo tiếp, sắc mặt Kha Dập Trạm buông lỏng một chút; Nhậm Thất tiêp tục kéo áo, Kha Dập Trạm cầm chén rượu lên. Nhậm Thất vẻ mặt vui mừng, đuôi lông mày cũng cong lên, buông tay áo hắn ra cầm chén rượu lên, ánh mắt sáng rực nhìn Kha Dập Trạm uống rượu hợp cẩn.
Kha Dập Trạm thấy Nhậm Thất buông chén rượu xuống cầm kéo cắt vải đỏ vướng víu bên cạnh, nội tâm như có một hồi chuông báo động mãnh liệt: "Đây là?"
Nhậm Thất cười hồn nhiên mang theo chút gnượng ngùng nói: "Kết tóc."
Kha Dập Trạm bị cắt tóc xong mặt không đổi sắc nhìn Nhậm Thất: "Hiện tại còn việc gì nữa không?"
Nhậm Thất làm bộ tự hỏi một chút: "Thật ra có á, mỗi đêm huynh tắm rửa thế nào vậy? Đi tiểu đêm phải làm sao?"
Sắc mặt Kha Dập Trạm vừa chuyển biến tốt đẹp nghe xong câu này tâm tình lại tệ đi, tức giận nói: "Đều có hạ nhân hết, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vuong-gia-khong-bi-tuc-chet/1690505/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.