Editor: Mai Tuyết Vân
Hai người vừa đến đã cãi nhau, nhưng Lý thị buột miệng đã không chịu đưa người lên huyện.
Người trong thôn đều nhìn ra sự thật, không hẹn cùng nhau lắc đầu.
Lòng dạ thật độc ác, lời Mộc Lão Tam nói không sai, nếu là trẻ con nhà nào bị bệnh nghiêm trọng như vậy, cho dù là đập nồi bán sắt, cũng phải đưa đến y quán trên huyện xem bệnh.
Còn dùng dằn như thế, muốn lấy mạng đứa trẻ sao?
Từ Hán Ngưu và Tần thị cũng không cứng rắn, vừa nhìn đã biết không dám chống lại mẫu thân.
Cuối cùng Lý thị kiên quyết nói: "Ông có tiền mà, ông đưa nó vào huyện đi! Không phải muốn nó làm con rể ông sao? Ông chữa khỏi bệnh cho nó, người cứ về Mộc gia các người, dù sao thì nhà chúng ta cũng không có nhiều tiền như vậy."
Bề ngoài thì giống như bà ta tức giận mà nói bừa, nhưng thực tế trong lòng Lý thị đã tính toán rõ ràng.
Lang trung đã nói bệnh nặng như vậy, nằm lâu như thế nhất định đã tổn thương đến căn cơ.
Dù có trị hết, sau này cũng không thể làm việc nặng nhọc.
Vai không thể khiêng, tay không thể xách, chẳng khác gì lão tổ tông phụng dưỡng trong nhà.
Nông dân không thể làm việc nặng, chẳng khác gì một phế vật. Huống chi bị thương đến căn cơ, sau này cứ ba năm sẽ lại bệnh một trận, vẫn sẽ phải tốn bạc chứ sao.
Lý thị nghĩ đến việc dù đưa Từ Thụy Khanh vào thành chữa bệnh thì sau này cũng không thể làm việc như trước, cho nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018506/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.