Editor: Mai Tuyết Vân
"Vất cả lắm ta mới có con rể, tất nhiên không thể để nó chết được."
Lời Mộc Lão Tam nói đúng lý hợp tình.
Những người khác đều cảm thấy đúng.
Dù sau tiểu tử Từ gia, cũng là thiếu niên tuấn tú nhất mười dặm quanh đây.
Còn khuê nữ ngốc nhà thợ săn Mộc, nếu không có việc này xảy ra, vốn không thể kết hôn, trừ khi gả cho kẻ vô lại.
"Mọi người đều nói ân cứu mạng lấy thân báo đáp, tiểu tử Từ gia tất nhiên phải là người của khuê nữ nhà ta."
Mọi người ở đây, cảm thấy lời này hơi lạ.
"Từ gia đã không chịu lấy tiền ra trị bệnh, vậy ta chi tiền."
Những người khác lại bắt đầu thèm thuồng, quả nhiên làm thợ săn còn nhiều tiền hơn làm ruộng. Xem ra Mộc Lão Tam có không ít tiền, nếu không sẽ không có khí thế hùng hổ của kẻ lắm tiền như vậy.
Haizz, chẳng lẽ phải đi học săn thú sao?
"Ông thích trị thì trị." Lý thị hoàn toàn không quan tâm, chỉ cần không bắt bà ta chi tiền là được.
"Muốn Mộc Lão Tam ta chi tiền, cũng phải nói cho rõ ràng. Hôm nay mời mọi người làm chứng, tiểu tử Từ gia bị bệnh sắp chết, là người Từ gia không chịu chi tiền vào thành xem bệnh. Mộc Lão Tam ta chi tiền, sau này tiểu tử Từ gia chính là người Mộc gia, không có quan hệ gì với Từ gia!"
Đưa mắt nhìn cả một nhà, ai cũng không thuận mắt.
Vừa khéo, ông chỉ muốn con rể, không phải cả đàn đỉa đói hút máu này!
"Ý của ông là, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018507/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.