Editor: Mai Tuyết Vân
(Mấy chương trước mình dịch nhầm lên thị trấn tìm đại phu, nhưng thật ra là lên huyện nhé!)
Trong hoàn cảnh bất lực như vậy, một sự hận thù bất ngờ nổi lên trong lòng Từ Thụy Khanh.
Vì sao phụ mẫu lại mù quáng như thế?
Vì sao Lý thị lại bất công như vậy?
Thậm chí hắn cũng không mong nhà này có thể giúp đỡ được gì cho hắn, cũng không hy vọng xa vời có thể được đối xử công bằng, ít nhất khi hắn bệnh nặng, có thể cho hắn thấy chút hy vọng là được.
Nhưng không có! Hoàn toàn không có!
Lúc sức cùng lực kiệt nhất, trái tim Từ Thụy Khanh đã trở nên chai đá.
Nếu được trời cao rủ lòng thương xót, lần này hắn có thể vượt qua. Sau này dù có phải dùng thủ đoạn gì, hắn nhất định cũng phải bò lên trên. Về phía Từ gia, đường ai nấy đi không còn liên quan.
Nếu bọn họ dám cản hắn, cũng đừng trách hắn trở mặt vô tình!
Nghĩ như thế, lại không nhịn được nở nụ cười tự giễu.
Bây giờ hắn chẳng khác gì phế vật, thế mà còn suy nghĩ sau này phải trả thù thế nào, đúng là buồn cười mà.
Trong lúc Từ Thụy Khanh dần rơi vào sự tuyệt vọng cùng cực, Mộc Lão Tam không nề hà mà đưa khuê nữ ngốc nhà mình đến Từ gia.
"Phụ thân, hắn là của con. Vì thế, phải mau mau, mang về nhà chúng ta." Mỗi lần Phồn Tinh nhắc đến Từ Thụy Khanh với Mộc Lão Tam, thái độ đều rất nghiêm túc.
Người của cô.
Nhanh mang về nhà chúng ta.
Trong khoảng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-vai-phan-dien-rat-ngoan/1018505/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.