Đúng hay không đúng.
Trong lòng Phó Nhân Gian đã sớm có đáp án.
Lúc anh đang định mở miệng nói thì bà nội Đường đi từ trong phòng ra: “Song Song, bảo con gọi…”
Đột nhiên đụng phải Đường Niệm Song đang đè Phó Nhân Gian lên tường, tiếng nói của bà cụ đột nhiên im bặt, biểu tình trên mặt trở nên phá lệ ý tứ sâu xa.
Đường Niệm Song buông Phó Nhân Gian ra, giống như chưa xảy ra chuyện gì, thần thái bình tĩnh đi vào nhà.
Phó Nhân Gian vuốt lại nếp áo, hơi gật đầu với bà cụ, giơ tay ý bảo mời bà vào trước.
Bà nội Đường âm thầm vỗ tay, suy nghĩ bay lên chín tầng mây, xem ra khoảng cách bà còn được ôm chắt trai không xa nữa rồi!
Đường Niệm Song ăn sáng xong thì phải tới truyền thông Gia Nghĩa, quay phim đã xong nhưng cô còn rất nhiều sự kiện cần phải chạy.
Phó Nhân Gian thấy cô buông đũa cũng buông theo.
Đường Niệm Song liếc anh một cái: “Sao không ăn nữa?”
“Anh đưa em đi.”
Cô nói không cần: “Em gọi xe được mà.”
Phó Nhân Gian vẫn kiên trì như cũ: “Sau này mỗi ngày anh đều sẽ đưa đón Song Song đi làm.
Ông bà nội Đường bưng bát, ánh mắt ngó trái ngó phải, đảo tới đảo lui giữa hai người họ.
Đường Niệm Song mím môi, “Nhưng anh bận như vậy mà.”
Phó Nhân Gian dịu giọng: “Thời gian đưa đón Song Song nhất định phải có.”
Anh chủ động cầm lấy áo khoác của cô: “Đi thôi.”
Đường Niệm Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-pho-giao-su-da-thanh-cong-an-cu-chua-/3598942/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.