Phó Nhân Gian nhìn về phía cô ta.
Gần đây Hứa Thần Vân sống có chút khó khăn, nhìn qua có thể thấy được là gầy đi rất nhiều, ánh mắt cô ta gắt gao nhìn chằm chằm Phó Nhân Gian, thần sắc khẩn trương, dường như sợ anh không đồng ý.
Vừa lúc Phó Nhân Gian cũng muốn hỏi cô ta vì sao lại làm ra nhiều chuyện khó hiểu như vậy.
Anh muốn theo đuổi Đường Niệm Song, nhưng cũng phải giải quyết hết tất cả những mối phiền phức vớ vẩn trước đó đã, không thể để cô đau lòng được.
Phó Nhân Gian quay đầu, “Tới canteen đi.”
Hứa Thần Vân gấp gáp nói: “Vâng.”
Hai người một trước một sau đi vào canteen, tìm một vị trí thuận tiện ngồi xuống.
Hứa Thần Vân lập tức mở miệng: “Đàn anh, anh đừng đuổi việc em được không, em muốn quay lại.”
Ánh mắt Phó Nhân Gian lãnh đạm: “Hứa tiểu thư, đừng gọi tôi là đàn anh, tôi căn bản không quen biết cô.”
Hứa Thần Vân không dám tin nhìn anh, đè nén cơn giận: “Đàn anh, sao anh có thể nói như vậy chứ, rõ ràng là anh trêu chọc em trước!”
Phó Nhân Gian: “Chứng cứ?”
“Được, anh muốn chứng cứ đúng không, em cho anh!”
Thứ này Hứa Thần Vân vẫn luôn mang theo bên người, cơ hồ là mỗi ngày đều phải lấy ra đọc một lần.
Cô ta lấy ra một bức thư từ trong túi xách, nhìn qua đã có chút dấu vết của năm tháng, nhưng vẫn được bảo quản rất tốt.
Cô ta đưa thư cho anh: “Đây là bức thư hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-pho-giao-su-da-thanh-cong-an-cu-chua-/3598943/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.