May mà lúc trước, cô đã học được một số kỹ thuật pha chế ở quán bar, thế nên, việc pha cà phê không có gì là khó đối với cô.
Chỉ là, cô hơi thiếu trình độ trong việc nấu nướng.
Lương Dĩ Chanh ngẫm nghĩ một lúc, nhìn đĩa trứng chần đen sì trước mặt, sau đó cầm dao nĩa bắt đầu cắt trứng, rồi giơ thứ màu đen đó lên, tức tối nhìn chằm chằm vào nó và gằn từng tiếng: “Ông chồng chết tiệt, ông chồng thối tha, dám nói mình là người giúp việc theo giờ. Anh ấy vậy mà lại thật sự coi mình là người hầu. Nhưng Lương Dĩ Chanh à, mày cũng đúng là đồ ăn hại, sao vừa nhìn thấy anh ấy, mày lại không cãi lại được một câu nào thế?”
Vừa nói, cô vừa tức giận đưa miếng trứng cháy đen vào miệng, nhai vài miếng rồi mới chậm chạp bừng tỉnh: “Ôi, ôi, thật sự khó nuốt quá!”
Đúng lúc này, điện thoại di động của cô để trên quầy bar trong phòng ăn vang lên tiếng rung. Cô liền rửa tay, vội vàng cầm lên, nhìn thấy màn hình hiển thị cuộc gọi video của “Kiều Na Na”.
Cô đặt điện thoại di động dựa thẳng đứng vào tủ bếp và nhấn nút trả lời.
Một giọng nữ rất cao từ đầu dây bên kia vang lên: “A lô! Lương Dĩ Chanh à, cậu đang ở đâu đấy? Hai ngày nay sao không đến trường? Tại sao mọi người đều bảo là cậu đã kết hôn rồi? Tốt nhất là cậu nên giải thích rõ ràng với tớ đi.”
Lương Dĩ Chanh dường như không nghe thấy giọng nói lanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-pho-gia-khong-gia-vo-benh-nua/3477271/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.