Anh suy nghĩ chớp nhoáng, rồi khẽ xua tay, sốt ruột nói: “Được rồi, được rồi, bây giờ cậu nên nghĩ xem phải giải quyết chuyện này như thế nào đi!”
Mạc Phong ngẩng đầu lên, hàng mi dưới mắt kính khẽ run lên, đôi môi mấp máy, hình như đang ca cẩm: “Cái gì mà tìm cách giải quyết chứ? Chẳng lẽ tôi đã giúp ông cụ Phó thúc đẩy cuộc hôn nhân này, bây giờ lại đang tâm phá hỏng mối duyên lành hay sao? Mạc Phong ơi Mạc Phong, sao mày lại khổ thế chứ? Nếu ở thời cổ đại thì hành vi này của mày có khác gì lũ gian thần đâu.”
Một lúc sau, Phó Cẩn Tập nhìn chằm chằm vào khuôn mặt thiếu đòn của vị trợ lí, ánh mắt lạnh như băng thoáng thay đổi, cất tiếng hỏi: “Cậu lại đang lẩm bẩm cái gì đấy.”
Mạc Phong liền im bặt, tiến lên một bước, đưa tài liệu cho anh, và nói với giọng khuyên nhủ: “Anh Phó à, tôi thấy cô Lương là người rất tốt, lại xuất thân từ gia đình danh giá, không phải động tay vào việc gì, vậy mà hôm nay còn chuẩn bị bữa sáng cho anh ở nhà. Chi bằng…”
Ánh mắt Phó Cẩn Tập càng thêm u ám, anh đanh giọng ngắt lời anh ta: “Chi bằng cái gì? Thế mà gọi là chuẩn bị bữa sáng à? Hơn nữa, tại sao cô ấy lại biết thói quen của tôi? Cậu đã nói với cô ấy sao?”
“Chuyện này tôi thật sự không biết. Hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp cô ấy.” Mạc Phong lắc đầu nguầy nguậy.
Trong lòng Phó Cẩn Tập dâng lên nỗi nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hom-nay-pho-gia-khong-gia-vo-benh-nua/3477272/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.